Trên con đường lạ mắt, Tsuda Rei bước chậm chạp bên cạnh người bạn từ thuở nhỏ, Ichi. Mọi thứ xung quanh dường như xa lạ và vô nghĩa với cô sau vụ tai nạn mà cô gặp phải. Điểm dừng cuối cùng, một quán cà phê nhỏ, là nơi mà lời giải cho sự mất trí nhớ của cô ẩn chứa. Ichi im lặng, chỉ đưa cho cô một chiếc hộp nhỏ.
"Đây là của em," Ichi nói, ánh mắt buồn bã nhưng đầy ý nghĩa.
Rei mở chiếc hộp và bên trong, đầy ảnh kỷ niệm của hai người. Những bức ảnh cười toe toét, những khoảnh khắc hạnh phúc mà cô đã quên hẳn bắt đầu hiện lên trước mắt. Đột nhiên, một chàng trai trẻ đẹp trai bước tới, ánh mắt sâu thẳm nhìn thẳng vào cô.
"Đừng lo lắng nếu không thể nhớ gì," anh ta nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhưng đầy bí ẩn. "Là một phần của cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng phải nhớ."
Nghe lời của anh, trong tâm trí Rei bắt đầu nảy sinh câu hỏi: liệu quá khứ cô trải qua có thực sự quan trọng? Và câu chuyện của cô sẽ kéo dài ra sao khi cô phải khám phá lại từ đầu mọi kí ức đã mất.