Mao đứng nhìn bức thư trên tay, đôi mắt nhòe đi vì những hàng chữ trắng xoá. Bức thư từ người con trai mà cô từng yêu thương, từ người con trai đã để lại trong trái tim cô một vết thương không thể nào lành lặn. "Em sẽ rời đi, không lặng lẽ như cách anh đã từng làm," câu chữ cuối cùng của anh như một lưỡi dao sắc nhọn đâm thẳng vào trái tim Mao. Từ người chú yêu thương, anh trở thành người đàn ông xa lạ, không thông báo, không giải thích.
Mao quyết tâm tìm lời giải đáp. Vì sao anh lại đột ngột thay đổi như vậy? Vì sao anh không thể nắm lấy tay cô và nói ra những điều anh đang suy nghĩ? Vết thương trong trái tim Mao ngày càng lớn dần, nhưng ý nghĩa của những ngày hạnh phúc cùng anh vẫn in sâu trong ký ức. Cô quyết định không chôn chặt mối tình, mà sẽ khám phá sự thật đằng sau sự rời bỏ không lời đó.
Ngày gặp lại, ánh mắt anh giờ đây đầy bi thương và nuối tiếc. "Tại sao, Kazuki?" Mao hỏi, giọng nói run rẩy nhưng chứa đựng quyết tâm mạnh mẽ. Câu trả lời của anh, sự thật sẽ khơi gợi nên những cảm xúc đậm sâu đã lâu không được thổ lộ, và mở ra một chương mới trong cuộc đời của cả hai...