Trên bàn tay trắng nõn, Akemi Voyce cảm thấy một giọt mồ hôi lạnh trượt dọc theo đuôi mắt. Trước mặt, Hoàng tử Julian - vị hoàng tử tai tiếng mà cô từng thầm mến từ thế giới game - đang nhìn cô với ánh mắt bất ngờ như chưa từng thấy.
"Tại sao cô lại ở đây?" Julian hỏi, giọng nói lạnh lùng nhưng tỏa ra vẻ hoang mang.
Akemi nhìn chằm chằm vào đôi mắt xám lạnh của hoàng tử, cảm thấy tim mình như ngừng đập trong chốc lát. "Tôi... Tôi không biết làm sao mà..." Cô lắc đầu, cố gắng giữ vững tư duy trong sự rối loạn.
Julian nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt lạnh lùng dần tắt đi, thay vào đó là một sự ấm áp khó hiểu. "Cô có thể... có thể giải thích cho tôi không?"
Trong khoảnh khắc ấy, Akemi quyết định. Cô sẽ không chấp nhận số phận mà game đã định sẵn cho mình. "Tôi chỉ muốn chọn lựa cuộc sống của chính mình, không phải là một vai diễn được lập trình sẵn. Và... và tôi muốn gả cho Julian, không phải là một nhân vật khác!"
Julian im lặng, rồi anh dần đưa tay, nắm lấy bàn tay run rẩy của Akemi. "Hãy đến với anh, Akemi. Chúng ta sẽ chứng minh cho cả thế giới thấy, số phận không thể nắm giữ trái tim của chúng ta."
Trong bóng tối của lâu đài, hai tâm hồn bị định trước bởi số phận, bắt đầu mở ra một cánh cửa mới, nơi họ có thể viết lên những điều không thể đoán trước.