Trên con đường bóng đêm phủ kín sự hận thù và tuyệt vọng, Alabaster bước đi với vẻ mặt vô cảm, dáng vẻ uyển chuyển của một vị thần hủy diệt. Những bước chân của anh đều như những cú đánh mạnh mẽ vào lòng đất, nhấn chìm mọi vết đau của quá khứ trong sâu thẳm.
Hồi tưởng về người yêu của mình, hình ảnh người đưa đón anh vào thế giới ảo tưởng, rồi bổng chốc biến mất, biến thành sự phản bội đắng cay, hiện lên trong tâm trí Alabaster. Vì một khoảnh khắc, ánh mắt anh nhòe đi, những vết cắt sâu trên da trắng muốt như tờ rơi từng chấm mực đỏ.
Với niềm kiêu hãnh và lòng tự trọng không ai có thể chạm vào, Alabaster thề sẽ xoá sạch vẻ đẹp giả dối, phù phiếm, để thế giới biết rằng đằng sau mặt nạ ẩn giấu là những vết thương chưa kịp lành. Một tình yêu khắc cốt ghi tâm, một quyết tâm biến đổi cuộc sống của anh thành một trận chiến không hồi kết.