Trên bàn là một cuốn nhật ký cổ, trang giấy cổ xưa đã lồng lộn với mùi ẩm mốc, những dòng chữ viết tay rõ ràng nhưng lạ lùng. Amber, cô gái với nét chữ tuyệt đẹp, đắm chìm trong từng từ ngữ như một bài thơ tương tác với thời gian. Trong những dòng mực đen, một thế giới khác hiện ra, nơi mà những điều siêu nhiên và bi kịch lấp lánh giữa những hàng cây già cổ.
Phu nhân ngồi đối diện, lưng tựa vào chiếc ghế gỗ cũ kỹ, tay cầm cuốn nhật ký như một phần ký ức của quá khứ mà cô không thể nào quên. "Amber, cô à, em đã vượt qua được ranh giới giữa thế giới của chúng ta và thế giới tăm tối ấy." Phu nhân khẽ mỉm cười, những đốm đen trên mắt như những hạt sương khuya cuối đông. "Nhưng cô có biết, bí ẩn đằng sau sự thật đã đe dọa lấy cuộc sống của chúng ta?"
Amber nhìn vào mắt phu nhân, trong đó chứa đựng một ánh sáng từ xa xưa mang trong mình cả sự bi kịch và lòng tha thứ. "Tôi sẽ không để cho bất cứ thứ gì chia lìa chúng ta, phu nhân ơi," cô thốt lên, giọng nói như gió thoắt qua vùng trời bao la. Bí ẩn đang rồi ngập lên từng ngóc ngách của ngôi làng, và tình yêu giữa Amber và phu nhân liệu có đủ mạnh mẽ để vượt qua mọi thử thách khó khăn đang đe dọa tồn tại của họ?