Dưới bầu trời xanh dần thay màu, một ngày định mệnh đã thay đổi cuộc đời của cô. Hồi ức về người mà cô yêu thương nhất hiện lên rõ ràng, và nỗi đau cứ rỉ rích như dòng sông không ngừng chảy. Cô tự hỏi, sau cả bi kịch ấy, liệu cô còn xứng đáng để được yêu thương một lần nữa không?
Bước chân nhẹ nhàng đưa cô đến ngôi trường cũ, nơi một kỷ niệm khắc sâu trong tim. Khi cô bỗng dưng nhận ra một bó hoa hồng đỏ rực được đặt trước cổng trường. Ngạc nhiên và lo lắng, cô tiến lại gần và nhặt lên. "Cho em xin lỗi vì đã để anh đơn độc... một mình trên cầu ngày hôm ấy," một giọng nói quen thuộc rơi vào tai cô, khiến trái tim cô hồi đập mãnh liệt.
Là anh - người từng hứa sẽ mãi yêu cô, người mà cô đã từng hôn nhân sau tang thương. Diễn biến bất ngờ này liệu có là cơ hội mới cho tình yêu, hay chỉ là một cơn ác mộng không thể xóa nhòa?