Trong lúc hoàng hôn buông xuống, cô gái với mái tóc hạt dẻ đứng nơi bên cạnh hàng cánh đồng lúa rộng lớn. Ánh nắng cuối ngày phản chiếu lên chiếc váy đỏ rực của cô, tạo nên một hình ảnh lộng lẫy và quyến rũ. Bước từng bước, cô tiến đến chỗ người bạn thân của mình đang đứng, người mà cô luôn tin tưởng và chia sẻ mọi khó khăn.
"Anh đã biết rồi, phải không?" - giọng cô thấp thoáng lo lắng, ánh mắt rõ ràng thấu hiểu.
Người bạn chỉ nhìn cô với ánh mắt buồn bã, "Tôi biết... Nhưng, không phải cách đơn giản như vậy. Cô cần phải hiểu...”.
Cô gái nhấm nháp hơi thở ngắn, nước mắt cứ tuôn trào. "Tôi sẵng sàng từ bỏ đôi cánh của mình để được ở bên cạnh anh..." - cô nói với giọng quyết tâm.
Mặt trời lặn dần, ánh nắng màu đỏ óng ánh trên cánh đồng. Tình bạn, tình yêu, và sự hy sinh đều hòa quện vào không gian rộng lớn, khiến người ta nghe rõ hơn những xao xuyến trong lòng.