Trong màn đêm u tối, ánh đèn lồng lộng lẫy chiếu sáng từng góc phòng họa lên bức tường dày đặc những bóng tối lạ kỳ. Mặt trăng lẻ bóng mờ nhạt đèn lồng, rọi sáng những lá cổng hoàng hôn bí ẩn và tận cùng sâu xa của bó tay địa ngục. Bên trong căn phòng tối om, tiếng đồng hồ cũ kỹ lăn lộn mãi không ngừng, nhắc nhở người ta về thời gian thấm thoắt trôi qua không chút do dự.
Trên chiếc giường lớn, một cô gái trẻ lẽ loi nằm trên chăn mền mảnh mai, cảm thấy ánh sáng chiếu qua cửa sổ mở toáng lòng mang theo hơi se lạnh. Cô gái cảm thấy lạ lùng khi ánh đèn chiếu vào mắt mình, cô nhanh chóng mở mắt, nhưng thấy bản thân bị ràng buộc bởi sợi dây vắt quặt chặt bên cạnh giường.
Đột nhiên, cánh cửa bỗng mở toang rộng, bóng tối bao trùm lấp lánh trong màn đêm lại hiện về. Bước chân nhỏ nhẹ đọng lại từng nơi trong tiếng lặng thinh của căn phòng. Và rồi, một hình ảnh xa lạ bất ngờ xuất hiện trước mắt cô gái, một người đàn ông lịch lãm mặc bộ vest đen, đứng trước mặt cô với đôi mắt sắc lạnh như băng...