Kageyama đứng trước Hinata, đôi mắt nhìn chằm chằm vào ánh mắt đầy run rẩy của cậu. Câu nói bất ngờ của Hinata như một cơn gió lạ, thổi tung tâm trí của Kageyama. "Thích hơn là ghét?" Kageyama lặng im, tim cậu đập mạnh, âm thanh reo vang trong lòng ngực. Những cảm xúc mà cậu từng che giấu, từng vùi sâu dần trỗi dậy. Khoảnh khắc lúc này, thế giới của Kageyama như lắng đọng lại, chỉ còn mình cậu và Hinata.
Những ngày tháng cùng chơi bóng chuyền, những lúc cãi nhau, tranh tài, tất cả đều hiện lên rõ ràng trong tâm trí Kageyama. Cậu nhận ra rằng không chỉ là đồng đội, không chỉ là bạn bè, mà Hinata đã trở thành một phần quan trọng, không thể thiếu trong cuộc sống của cậu. Những nụ cười, những giọt mồ hôi, và ngọn lửa sân chơi bóng chuyền, tất cả đều nối liền Kageyama với Hinata một cách mạnh mẽ hơn.
Và từ giây phút này, Kageyama không còn phải giấu diếm những tình cảm đong đầy bên trong nữa. Cậu bước gần Hinata, ánh mắt sáng ngời trong niềm vui và lòng thành thật. "Cậu biết không, từ khi gặp cậu, tôi đã... đã..." - Kageyama ngập tràn cảm xúc, lời nói ngừng lại giữa quãng đường rất gần. Hai người vừa là đối thủ, vừa là người đồng đội, giờ đây liệu họ có thể trở thành một điều gì đó xa lạ hơn?