Trên khuôn mặt của cô gái trẻ, những dòng nước mắt dường như không ngừng tuôn ra như những con sông dữ dội, thấm ướt mái tóc và áo khoác màu xanh dương. Bước chân vừa đặt lên ngưỡng cửa của tiệm cafe, cô lại ngừng lại, nhìn chăm chú vào đôi mắt xanh biếc của anh chàng đứng pha chế đồ uống. Ánh mắt anh vẫn trầm lắng nhưng ẩn chứa một điều gì đó uẩn khúc, một bí mật không ai hiểu được.
"Anh... anh có nhớ không?" - giọng nói của cô khẽ run rẩy, nhưng đầy lòng quyết tâm.
Anh chàng pha chế gật đầu, nhưng ánh mắt vẫn không từ mặt cô. "Nhớ em, Sakura. Tất cả... không bao giờ phai mờ."
Câu trả lời của anh khiến cô giật mình, hừng hực hy vọng và nỗi buồn lẫn lộn. Đã bao lâu rồi, từ lúc họ xa nhau, cô luôn mang trong mình niềm hy vọng và sợ hãi về một cuộc gặp lại. Nhưng giờ đây, khi cả hai lại đứng đối diện nhau, liệu tình yêu đã hết thì sao? Liệu mưa đã rơi, để gió cuốn đi tất cả, hay chỉ là khởi đầu cho một biến cố mới?
Sakura nhấm nháp hơi ấm từ tách cà phê, ánh mắt dừng lại ở đôi mắt anh, biết rằng đây chính là thời khắc quyết định cả cuộc đời cô. Cô gật đầu, lắng nghe nhịp tim rối bời và cuối cùng, cô nhẹ nhàng thốt lên: "Chúng ta chia tay, đúng không, Kaito?"
Sự im lặng tràn ngập không gian, câu trả lời cũng như chấm dứt cho một tình yêu ngọt ngào nhưng không thể nào thuộc về nhau. Mưa vẫn rơi, nhưng gió thì dịu lại, chỉ còn lại âm thanh của tiếng đập tim và những giot lệ thầm kín. Chắc chắn, cái kết cho tình yêu của họ không đẹp, nhưng cũng đủ để để lại dấu ấn khó quên trong trái tim cả hai. Bye Bye Rain, tạm biệt những cơn mưa của quá khứ.