Trên cung điện lấp lánh ánh đèn rực rỡ, hoàng tử Zephyr tựa mình trên ghế bậc cao, giọng cười vang lên dịu dàng khi cô gái bước vào phòng. Cinderella tỏ ra lúng túng trước vẻ đẹp kiêu sa của hoàng tử, gật gũi và bước tới gần anh ta. Trong ánh sáng lấp lánh, bức tường giữa hai thế giới cô gái và chàng hoàng tử dường như tan biến, để lại chỉ một khoảnh khắc tiềm ẩn sự lãng mạn.
"Hoàng tử, ảnh đã trở lại," Cinderella nói, ánh mắt đầy ngưỡng mộ. Nhưng Zephyr chỉ cười nhẹ, đưa tay giơ lên, cô gái ngỡ ngàng khi thấy một bó hoa hồng trong tay anh.
"Đừng gọi ta bằng 'hoàng tử', Cinderella," Zephyr nói, dịu dàng nhưng cách thừa nhận rằng anh không chỉ là một vị vua. "Hãy gọi ta bằng... Zephyr."
Sự bất ngờ tràn ngập trong ánh mắt của cô gái, khi tình yêu giữa họ không dừng lại ở cung bậc hoàng tộc, mà còn nảy nở như một bông hoa hồng chân thật giữa lòng thành phố náo nhiệt.