Trên mặt Ichi, ánh sáng trăng pha lẫn với vẻ buồn bã, nhấp nhô lung linh như những ánh sao đang trôi dạt trên bầu trời đêm tối. Anh ta ngồi một mình, đọng mắt nhìn về phía xa xăm, ký ức vụt qua như cơn gió lạnh gợn đến, làm rung động tâm hồn những gì đã im lì. Trái tim Ichi như một bức tranh đầy vẽ đẹp và bí ẩn, màu sắc rực rỡ nhưng cũng chứa đựng sâu thẳm bóng tối.
"Em là ai?" - Tiếng hỏi cứ vọng về trong đầu Ichi, như một giọng nói xa lạ muốn khám phá bí mật nào đó, nhưng cũng làm dấy lên nỗi sợ hãi không tên. Anh không dám ngước nhìn, vẫn nhìn chăm chú vào hình ảnh trăng tròn trên bầu trời, như muốn tìm câu trả lời ẩn giấu ở đó.
Đột nhiên, một bóng đen nhanh chóng lao tới từ phía sau, vươn đôi cánh gai sắc nhọn, bủa vây Ichi trong điểm đen hoàn hảo. "Anh đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ em bằng cách ăn những điều tồi tệ," - giọng nói của Kusumi vang lên, âm thanh lạ lẫm như một lời nguyền, nhưng cũng đầy hứa hẹn.
Ichi gượng gạo nắm chặt quyển truyện tranh trong tay, mắt nhìn chằm chằm vào bóng đen phía trước, xuyên thấu lớp đen bí ẩn đằng sau vẻ ngoài lấp lánh. Bí mật, khao khát, sợ hãi và niềm tin, tất cả hòa quyện vào một trong trái tim Ichi, như cuộc chiến không hồi kết giữa ánh sáng và bóng tối.