Trong bức tranh đen trắng của thành phố vắng lặng, ánh đèn neon phản chiếu trên dòng nước sậm tối của sông. Một cô gái tóc dài ngồi bên bờ, ánh mắt u ám nhìn về phía cầu vồng đèn lung linh bên kia. Tiếng sóng vỗ nhè nhẹ như lời thì thầm kêu gọi, chỉ một bước chân nữa là cô có thể rơi xuống dòng nước âm u mịt mù, tan biến giữa bóng đêm địa ngục. Nhưng giữa lúc cô chuẩn bị tiến tới, một cánh hoa hồng từ đâu rơi xuống, thu hút ánh sáng cuối cùng của mặt trăng. Cô nhặt lên cánh hoa, nhìn chăm chú vào đóa hoa như thể thế giới chỉ còn mình cô và hoa. "Tại sao?" - Câu hỏi lặp đi lặp lại trong đầu cô, nhưng câu trả lời chỉ đến khi cánh hoa hồng chệch xuống một bên, lộ ra một tấm thiệp cũ kỹ với dòng chữ viết tay: "Đừng từ bỏ, hãy tin ở sự sống". Từ đó, cô dần nhận ra rằng, giữa bóng tối vẫn tồn tại những tia hy vọng, và cô quyết định bắt đầu lại từ đây.