Trên bảng hiệu neon mờ ánh đèn phố, tên "Dear Sa-chan" tỏa sáng trong đêm đen. Khi cánh cửa mở ra, ánh đèn khoáng đãng chiếu sáng lên cô gái đứng trước, ánh mắt ẩn hiện một ánh sáng u ám. Cô là Sa-chan, với mái tóc dài đen óng ánh gió mênh mông, là ngôi sao sân khấu của quán bar đêm nơi anh - huyền thoại của đêm - thường đến. Cái gật đầu ngắn ngủi, sau đó những âm nhạc êm đềm lấn át mọi tiếng nói.
Dần, mọi thứ tan biến vào bóng tối, chỉ còn họ. Anh và cô đều biết rằng đêm nay sẽ là đêm cuối cùng họ gặp nhau. Bài hát cuối cùng trên sân khấu, tiếng hát nhòa đi trong dòng người ra về. Mắt anh lạnh lùng nhìn cô, "Nếu khi ấy tôi làm chuyện 'đó' với cậu, có lẽ bây giờ tôi sẽ không lang thang trên con đường tai hại này."
Và rồi, như một lời nguyền, cơn bão tình cảm tan vỡ trong không gian hẹp. Đắm chìm trong cảm xúc, Sa-chan không thể kìm nén nổi nước mắt. Cuối cùng, họ ôm nhau trong im lặng, những nỗi buồn và nuối tiếc không thể nói thành lời. Bầu không khí đen tối bao trùm, và cùng với đó là kết thúc của một tình yêu sâu đậm, nhưng không thể điền đủ những khoảng trống tâm hồn.