Trên con đường vắng vẻ, bóng tối phủ kín như lụt, cô gái tóc xanh chạy trốn trong cơn ám ảnh của bóng đêm. Ánh đèn đường lờ mờ phản chiếu ánh sáng lên khuôn mặt u ám của cô, biểu hiện của sự sợ hãi và tuyệt vọng. Trong bàn tay run rẩy của cô, một con dao kim loại lấp lánh trong bóng tối, thấp thoáng những vệt máu đỏ tươi còn chưa khô.
Những tiếng bước chân vội vàng tiến lại, từng cử động chậm rãi như sự chờ đợi cô đặt ra. Ê chề, bóng ma hình người đã vây quanh cô, mỉa mai và lạnh lùng. "Saika... Ma chém người", giọng nói vang lên đầy kinh hoàng.
Tâm trí cô bị chấn động, từng kí ức bi thương đan xen với nhau, nhưng bắt buộc cô phải đối mặt với mối đe dọa hơn cả nỗi sợ hãi. Sự mê muội và ma quái dẫn dắt cô, khiến cô lột tả hết bản ngã. Liệu cô có thể vượt qua nỗi sợ và hậm hực bên trong, hay sẽ chìm đắm trong màn đêm kinh hoàng?