Trên bãi biển vắng, ánh hoàng hôn nhẹ nhàng phủ lên làn da của Tetsuta. Anh đứng đó, hơi thở nhẹ nhàng nhưng nặng nề với một quyết định lớn lao: từ bỏ âm nhạc. Cổ họng kiến tạo không còn cho phép anh hát, đó là lý do anh đến đây - để gục ngã, để lãng quên.
Đó là khi bước vào cuộc sống của Nagi - chàng trai trẻ mà Tetsuta lúc đầu chỉ nhìn thấy là một đứa trẻ mơ mộng. Nhưng Nagi không chỉ là vậy, anh ta là nguồn cảm hứng mới, là người mang lại cho Tetsuta một cảm xúc đã lâu không cảm nhận được: niềm tin vào chính bản thân mình.
Vào đêm hôm ấy, dưới ánh đèn lung linh của nhà hàng, Nagi lần đầu tiên hát cho Tetsuta nghe. Giọng ca đầy cảm xúc, tình khúc tha thiết hòa quyện với số phận của họ, khiến Tetsuta nhận ra rằng, dù không thể hát, anh vẫn có thể tạo ra âm nhạc, chỉ cần có Nagi - người sẽ thể hiện tất cả những tâm hồn mà anh muốn truyền tải.