Đếm ngược đã bắt đầu. 10, 9, 8... Cái ghế tựa mà cô ngồi trên đó bỗng trở nên lạ lẫm, như một cơn ám ảnh từ quá khứ đen tối. Bầu không khí cứng đơ, nặng nề như muốn làm nát lòng người. Hành lang dần trở thành con đường rối ren, mê hoặc như cấu hình của một chiếc mê cung đen tối mà không ai dám dấn thân vào.
Cô gái không biết từ đâu mà ra cú sốc. Cõi lòng bắt đầu bị thấm đẫm bởi những bức tranh bi kịch, những hồn ma bí ẩn mà cô cảm thấy chúng như đang muốn truyền sự lạnh lùng, sự ám ảnh sâu thẳm vào tâm hồn cô. "Ai đang troll tôi?" - cô hỏi nhưng tiếng cười vô hình từ bóng tối trả lời thay vì câu trả lời chính xác.
Và khi ánh sáng mờ dần, cô bỗng nhận ra rằng, mỗi bức tranh, mỗi bức họa đều chứa đựng một bí mật, một cái không ngờ, một sự thật mà cô không thể định tả. Chính cô cũng trở thành một phần của bức tranh u ám đó.