Trong màn đêm u tối, ánh đèn phòng học lấp ló qua khe cửa. Âm thanh của các bước chân vội vã trên sàn gỗ vang lên như những án tửng đếm ngược cho sự chờ đợi. Một tâm hồn đầy nhuốm nỗi buồn và hy vọng đèn chói lọi đã đi qua ngõ hẹp của trái tim, hóa ra chỉ là khúc bi thương của một trò chơi tình yêu lớn.
Mở cửa ra, ánh sáng từ bên ngoài phản chiếu vào bản mặt lạnh lùng của Tô Tưởng Nam. Cô hơi thở rụt rè, ánh mắt rơi vào tờ giấy ly hôn cũ kỹ trong tay hắn. Những dòng chữ đen trắng đau lòng như vết thương không ngừng đau đớn.
"Anh nói, anh chưa bao giờ yêu em."
Lời nói ấy trở lại từ quá khứ, đâm sâu vào trái tim Tô Tưởng Nam khiến cô không thể ra khỏi vùng đau thương. Nhưng giờ đây, với sự thật được biết đến, cô phải đối diện với quyết định phải tha thu hay giữ lại mối thù hận. Câu chuyện tình yêu lãng mạn nhưng cũng đầy bi thương này cuối cùng sẽ đi đến đâu, khi lòng trái tim đã tan vỡ và lòng tự trọng bị mất hết?