Dưới bầu trời rực đỏ của hoàng hôn, Kei và Kenji đứng bên nhau, ánh nắng chiều ấm áp soi bóng lên gương mặt họ. Lòng bỗng trào lên cảm xúc lạ lẫm, những cảm giác từng dấu hôn, từng ôm ấp, từng chia sẻ bất kỳ điều gì, đều làm tim mình đập nhanh hơn bình thường. Kei nhìn thẳng vào mắt Kenji, đôi mắt ấy chứa đựng biết bao điều mơ mộng và quan trọng đối với anh.
"Kenji, tớ... tớ đã nhận ra rằng, cái cảm giác này, nó không phải chỉ đơn thuần là tình bạn nữa," Kei thốt lên, giọng điệu run rẩy nhưng chắc chắn.
Kenji nhướng đầu nhìn Kei, ánh mắt ấy tràn ngập nỗi buồn và sự hiểu biết: "Kei, tớ... cũng... cũng như vậy."
Hai người ôm nhau trong niềm hạnh phúc chưa từng có, tất cả những thắt nút, những hoài nghi trước đây dường như tan biến, chỉ còn lại tình yêu chân thành nhất, từ sâu thẳm trong tâm hồn họ. Hai cánh tay vươn ra, hai trái tim hòa quyện, tạo nên một khoảnh khắc đẹp đẽ và ngọt ngào đến lạ thường, là cột mốc mới trong cuộc sống của họ.