Trong căn phòng đèn lờ mờ, ánh đèn nhấp nhô phản chiếu trên bức tường trắng, tạo ra bước chân dài trên sàn nhà lừ lừ điểm lên nỗi lo lắng trên khuôn mặt thoáng chút sợ hãi của Sở Từ. Bước vào căn phòng mộng mơ, cô ngạc nhiên khi thấy Hách Liên Lan Nhã giương mắt mở to, tay cầm một cuốn sách cổ điển dày cộp - một hình ảnh không hề giống với tin đồn về ông chủ lạnh lùng với vẻ ngoài mệt mỏi. Một chút bối rối ẩn chứa trong ánh mắt lạnh lùng, bất ngờ lại hiện rõ trên khuôn mặt tuấn tú của thanh niên giàu có.
"Anh đọc sách?" Sở Từ hỏi, giọng nói nhẹ nhàng đầy quan tâm.
Hách Liên Lan Nhã nghiêng đầu, đáp, "Cô không nghĩ một kẻ yếu đuối như tôi có thể đọc sách à?"
Một ánh sáng ấm áp tỏa ra từ bức tranh vuông vắn của hai người, buộc họ phải đối mặt với tâm hồn của chính mình. Dần dần, mối quan hệ giữa Sở Từ và Hách Liên Lan Nhã bắt đầu khám phá những cung bậc cảm xúc phong phú, từ sợ hãi ban đầu cho đến sự ấm áp và hiểu biết thấu đáo hơn về nhau.