Trên con đường đầy hoa anh đào rực rỡ, cô bé Lọ Lem bước đi một cách nhanh nhưng vẫn giữ đằng sau mình bó hoa cúc trắng tinh khôi. Điều đặc biệt là ánh mắt của cô, không phải là ánh sáng dịu dàng của một cô gái nữ tính, mà lại ẩn chứa một vẻ uy lực và quyết đoán. Mỗi bước chân của cô toát lên sự kiêu kỳ, như muốn tuyên bố rằng, dù là hoàng tử hay ai đi nữa, đều không thể kiểm soát được cô.
Không gian xung quanh như được phủ lên một lớp phép màu bí ẩn, bộ hoa cúc trong tay cô dường như phát ra ánh sáng lấp lánh. Đột nhiên, một cơn gió nhẹ lay động cành hoa, khiến cánh hoa rơi rụng từng chiếc. Lọ Lem nhíu mày như thể hiện sự hoài nghi, nhưng rồi một bó gói nhỏ được ném từ phía sau, bấy giờ cùng lúc với tiếng cười gọi được của một chàng hoàng tử lịch lãm xuất hiện...
Ánh mắt sắc bén của cô bé Lọ Lem chợt nhòa đi, thay vào đó là một nụ cười tinh nghịch, khiến không khí trở nên vui vẻ hơn bao giờ hết. Hoàng tử ấy... liệu có đủ sức để chinh phục trái tim và tâm hồn không thua kém gì một nàng hoàng tử mạnh mẽ như cô bé Lọ Lem?