Trên con đường phủ đầy lá vàng, cô gái tóc xanh lẻ loi đi bước chân nhẹ nhàng. Bước chân của cô như những nốt nhạc êm đềm vang lên giữa không gian lặng lẽ. Ánh nắng chiếu xuyên qua tán lá, tạo nên những đường sáng và bóng đang nhấp nhô theo nhịp điệu tự nhiên.
Đột nhiên, cô ngã xuống đất, đôi mắt xanh dương nhòe đi trong lệ đọng. Bên tai cô vẫn vọng vang giai điệu quen thuộc: "I'm blue da ba dee da ba daa..." Nước mắt của cô trở thành những giọt sapphire lung linh, tỏa sáng dưới ánh nắng chiều.
Một bóng hình khẽ vuốt nhẹ mái tóc xanh của cô, ân cần nâng cô dậy. Đôi mắt nâu ấm áp nhìn cô với sự quan tâm và hiểu biết. "Tại sao em khóc?" - giọng nói ấm áp như làn gió thu. Cô gái tóc xanh ngước mắt lên, ánh mắt ẩn chứa nhiều bí mật, những cảm xúc mập mờ cùng những quá khứ không thể nào xóa nhòa.
Từ những lời bắt chuyện đơn giản, mối quan hệ giữa họ bắt đầu phát triển, xen lẫn những cảm xúc mơ hồ, đong đầy và nồng thắm. Hai tâm hồn gặp nhau giữa bức tranh thu đẹp đẽ, từng chút một hé lộ những bí mật, những cảm xúc mà cô gái tóc xanh đã lâu nay giấu kín.