Trên con đường phố tĩnh lặng, bước chân anh và cô gặp nhau. Một cái nhìn, một cái chạm, một cái hôn - tất cả đều đến tự nhiên như hơi thở cuộc sống. Trái tim anh như một cây cầu bắc qua con sông huyền bí, với những vết nứt và mảnh vụn, nhưng chỉ cần cô đến, mọi thứ tựa như hàn gắn lúc nào không hay.
Trái tim cô, như một bức tranh trễ chỉ vẽ nửa, vẫn chờ đợi những nét hoàn thiện mà chỉ anh mới có thể đưa vào. Hóa ra, tình bạn của họ chân thành đã từ lâu hóa thành tình yêu đẹp đẽ. Để rồi, giữa cơn mưa đêm phủ kín thành phố đang ngủ say, họ nhận ra rằng, hạnh phúc không phức tạp, nó chỉ cần một giây để nắm lấy, mỗi giọt mưa rơi nhẹ nhàng trên mái tóc, trái tim họ đập chậm rãi như một bản nhạc ngọt ngào.
Và khi cơn mưa tan, ánh sáng bình minh chiếu sáng, họ vẫn cùng nhau, dưới bầu trời xanh thẳm, không gì có thể chia cắt họ ra được. Một giây... họ mới chớm nắng, họ mới chớm yêu.