Trong bóng tối ẩm ướt của phòng bệnh, Mikoto ngồi bên cạnh giường Touma, nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhạt nhòa của chàng. Dường như, cô cảm nhận được những hiểu biết sâu sắc nào đó đang trỗi dậy trong tâm trí của Touma, bản năng bảo vệ, tình bạn, và... có lẽ còn hơn thế.
Thời gian dần trôi qua, Mikoto không chỉ chăm sóc cho Touma về thể chất mà còn dành cho anh sự quan tâm đặc biệt, những cuộc trò chuyện dài hơi về cuộc sống, về sự hiểu biết về nhau, và cả về tình cảm chân thành. Touma dần dần mở lòng trước sự ấm áp và quan tâm đáng kinh ngạc từ Mikoto, mời gọi hồi ức xưa lên, những cảm xúc vốn dĩ đã từng ngủ yên giữa những ngọn lửa xung quanh.
Những ngày dài trôi qua, mối quan hệ giữa họ bắt đầu thay đổi, từ sự bị hấp dẫn bí ẩn đến hiểu biết sâu hơn về nhau. Và khi ánh đèn lồng soi sáng qua khung cửa sổ, Mikoto dần hiểu rõ rằng, có một thứ tình cảm nồng thắm đang nảy nở trong trái tim cô, từng nhịp đập hòa quyện cùng nhau, như một viên nam châm hướng về phía Touma...
Cuộc gặp gỡ giữa bóng tối và ánh sáng đã đến lúc phải đối mặt, và tình yêu, như một viên pha lê mong manh, lẻ loi, nhưng lại mãnh liệt trong từng chi tiết nhỏ nhặt.