Trong ánh nến lung linh, đô đốc và Atago ngồi cùng nhau trong căn phòng yên bình sau ngày hôn nhân của họ. Bầu không khí trầm lắng chẳng khác gì giọt sương muộn màng rơi trên cửa sổ. Đưa tay vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của Atago, đô đốc nhìn người vợ đắm say và quay về hỏi: "Em có hạnh phúc không?". Ánh mắt của Atago lúc này lạnh lùng hơn bao giờ hết, cô mỉm cười nhẹ và đáp: "Hạnh phúc? Đô đốc nghĩ rằng hạnh phúc có thể đo bằng tình yêu, hay bằng quyền lực?". Bất ngờ trước câu hỏi đầy ẩn ý, đô đốc nhìn Atago với ánh mắt nghi ngờ. "Hạnh phúc là sự lựa chọn, và em đã chọn làm người vợ của đô đốc" - Atago thản nhiên nói, nhưng trong ánh mắt ẩn chứa sự phức tạp không thể lường trước. “Nhưng giờ thì, anh có chắc chúng ta đang sống trong hạnh phúc thực sự không?”