Trong màn đêm u tối, sóng biển vỗ về bờ như những lời thì thầm êm đềm. Shoukaku đứng nhìn bầu trời đầy sao, suy tư về những khát vọng và ước mơ đã phai nhạt theo năm tháng. Cô không ngờ rằng Zuikaku, người bạn gái cũ của mình, sẽ trở về sau bao năm biệt ly.
"Zui, em đã quay trở lại." Shoukaku lặng lẽ thì thầm, ánh mắt nhìn về phía người con gái mà cô yêu thương ngày nào. Nhưng cái nhìn lạnh lùng và xa cách trên khuôn mặt Zuikaku khiến Shoukaku rỉ tai nhức lòng.
"Anh đã rời bỏ em lần nữa, Shoukaku." Zuikaku nói, giọng điệu chẳng còn chút cảm xúc nào. "Cảm ơn cuộc sống đã dạy cho em biết cách tự lập và mạnh mẽ hơn."
Những lời nói lạnh lùng ấy như mũi nhọn của dao, đâm thẳng vào tim Shoukaku. Cô bất lực đứng nhìn Zuikaku bước đi, dòng lệ cay đắng rơi xuống những con đường đã từng hạnh phúc. Trong bóng tối, một cánh hoa rơi, kết thúc một tình yêu, nhưng bắt đầu một sự đau khổ mới.