Trong chuyến du lịch lên núi, Takeshi nhấn chìm trong nỗi đau sau cái chết của Moe, trong khi Nae đang dần lún sâu vào cảm giác hối tiếc và tự trách bản thân. Ken, người đứng giữa hai cô gái, cố gắng dùng vẻ ngoài vui vẻ để che giấu nỗi đau và nỗi nhớ vẫn chưa phai.
Khi rực sáng ánh lửa trại, họ phát hiện một hình bóng quen thuộc đang đứng giữa đám cháy. Moe, băng giá lạnh lẽo mà vẫn cười nhẹ nhàng, đôi mắt chứa đựng một ánh sáng huyền bí. "Moe, là thật sao?" Nae hỏi trong sự trống rỗng. Moe gật đầu như một cơn gió thoáng qua, và biến mất vào hư không, chỉ để lại một mảnh hình bóng nghi ngờ và một chiếc khăn len dài phập phờ trên đất. Ken vật vã nhặt lên, cảm giác ấm áp tràn ngập trong lòng. "Em ấy vẫn ở đây, bên cạnh chúng ta", anh hôn nhẹ lên áo len và cảm thấy mình được dù cả đời này chỉ một lần nữa ôm cô gái mà mình yêu. Nỗi buồn cũng tan đi nửa khi biết rằng, một phần của Moe vẫn sống trong trái tim họ.