Trên bàn tay của Capsodia, vết thương của sự phản bội vẫn còn đỏ rực, như một biểu tượng cho sự yếu đuối mà anh từng phải trải qua. Bị loại khỏi quân đội của Quỷ Vương, anh trở thành người bị khinh thường, bị coi thường. Nhưng trong bóng tối của sự tuyệt vọng, một ánh sáng giữa đêm tối đã chiếu sáng lên con đường của anh.
Một ngày nọ, khi anh đang lẩn trốn trong thành phố loài người, anh đã gặp được một người anh hùng và một vị thánh nhỏ. Họ không ngần ngại ký vào bộ mặt của Capsodia, không sợ hãi hay căm ghét anh vì quá khứ của mình. Thay vào đó, họ nhìn vào tâm hồn của anh, thấy được sự dũng cảm và lòng trung hiếu bị vùi lấp dưới lớp vỏ của một kẻ yếu đuối.
Dần dần, Capsodia bắt đầu khám phá lại bản thân mình, từng bước từng bước vượt qua những giới hạn mà chính bản thân anh đặt ra. Anh đã không còn là kẻ yếu nhất trong tứ đại thiên vương nữa. Trái tim anh dần trở nên mạnh mẽ, trí tuệ anh dần trở nên sáng suốt, và linh hồn anh dần trở nên trong sáng.
Với sự giúp đỡ của người anh hùng và vị thánh nhỏ, Capsodia không chỉ trở thành một bậc thầy mà còn trở thành một hiện thân của sự lương thiện và lòng nhân hậu. Hành trình của anh không chỉ là để thoát khỏi quá khứ đen tối mà còn để khẳng định rằng, ngay cả kẻ yếu nhất cũng có thể trở thành người mạnh mẽ khi họ có niềm tin và tình yêu.