Trên màn hình máy tính, video của Lee Young Jin đang biến điệu nghệ qua từng khung hình, lấp lánh những ánh sáng mờ mờ. Seo Seung Hyun nhắm chặt đôi mắt, cố gắng không để bản thân bị lôi cuốn vào cái góc tối mà tình yêu giả dối này tạo ra. Sự đắm chìm của cậu đang bị đẩy đến giới hạn.
"Đừng làm những điều ngu ngốc, Lee Young Jin," Seung Hyun nói, giọng nói của anh lạnh lùng và đầy quyền lực, "Tôi không thể chấp nhận điều này."
Young Jin chỉ cười nhẹ, ánh mắt nóng bỏng của anh ánh lên như lửa đốt cháy mọi câu trả lời từ Seung Hyun. "Không phải em đang giữ quyền kiểm soát ở đây sao?" Anh đề nghị, mỉm cười tà mãnh. "Chỉ cần một cú click, toàn bộ cuộc đời và sự nghiệp của anh cũng sẽ bị hủy hoại."
Seung Hyun nhận ra mình đang dần mất kiểm soát, thành kiến và cả bản thân mình. Và đằng sau ánh sáng mờ ảo của video, anh cảm nhận được điều gì đó nhiều hơn, một cảm xúc lần đầu tiên lấn át lý trí, cảm xúc mà anh chưa từng trải qua.
Lắng nghe tiếng nghẹn ngào của trái tim, Seung Hyun từ bỏ lý trí, lạc quan vào cảm xúc mà anh không thể kiểm soát. Đôi môi của anh khẽ mở ra, bằng cách nào đó, anh biết rằng từ bây giờ, không có con đường trở lại với anh nữa.