Trên bầu trời chiều muộn, ánh nắng vàng ấm áp len lỏi qua các tán cây, tạo nên bức tranh đẹp yên bình. Góc sân trước ngôi biệt thự cổ kính, Yamamoto đứng đợi, ánh mắt nhìn xa xăm về phía cánh cửa sắt mở ra. Mối quan hệ giữa anh và Gokudera ngày càng trở nên phức tạp hơn sau khi những bí mật từ quá khứ dần được hé lộ.
Nhớ về những lời Gokudera từng nói, Yamamoto cảm thấy sự hoang mang lo lắng trong lòng mình. Liệu tình bạn giữa họ có thể vượt qua được những thử thách khó khăn, hay sẽ tan vỡ trong biển sóng biến động của cuộc đời?
Đột nhiên, cánh cửa bật mở, Gokudera xuất hiện với ánh mắt sáng ngời. Không một lời, anh bước tới gần Yamamoto, đưa tay vuốt nhẹ mái tóc dài thẳng đứng như lúa chín. Ánh mắt hai người gặp nhau, hòa mình vào nhau như hai dòng sông hợp lại thành một, vô tận và không thể chia cách...
Tình yêu dần hiện rõ, từ những lời không nói, những cử chỉ nhỏ nhưng đong đầy ý nghĩa. Trong khoảnh khắc ấy, những gì cần nói đã không còn quan trọng nữa. Yamamoto và Gokudera chỉ cần nhìn vào đôi mắt của đối phương, họ hiểu rằng, tình cảm của họ không thể phủ nhận, dẫu cho thế giới xung quanh có thay đổi, thì sự hiện diện của nhau vẫn mãi thắm thiết không phai...