Trên con đường gập ghềnh đầy cạm bẫy, Junk gặp phải một thử thách mới: một trận chiến địa ngục với chính bản thân mình. Trái tim anh rối ren giữa quyền lực và trách nhiệm, giữa ước mơ và sự thật đắng cay. Những ánh mắt trách móc của người dân nơi làng nhỏ cứ đeo bám theo anh như ác mộng, nhắc nhở anh về dòng máu hào hiệp mà anh mang theo từ cha. Junk buột miệng, tiếp tục bước đi, dẫn dắt đoàn quân phong lưu, nhưng lòng bất an vẫn âm thầm nhức nhối. Trong chốc lát phút giây run rẩy, tia sáng ý chí chiếu rọi tâm hồn, khiến anh nhận ra rằng, chỉ khi vươn lên trên cái bóng của người cha, Junk mới thật sự trở thành chính mình, trở thành huyền thoại riêng của mình.