Trong một buổi tối đầy gió mát, Mikage và Tomoki đứng đối diện nhau trên sân thượng nhà, ánh đèn đô thị phản chiếu lên gương mặt cả hai. Sự im lặng trầm lặng đan xen giữa họ, chỉ tiếng gió reo rắn nhè nhẹ làm tiếng. Mikage, với ánh mắt sáng bừng đầy quyết tâm, nhìn thẳng vào đôi mắt nhiệt huyết của em trai:
"Mình không thể tiếp tục sống trong bóng tối của điều quy định, Tomoki. Chúng ta cần tạo ra nguyên tắc mới cho chính mình."
Tomoki, cười khẩy, đáp lại:
"Anh nghĩ mình sẽ thành công sao? Khi mà chúng ta gần như không thể định rõ điều gì là đúng, điều gì là sai?"
Mikage không ngần ngại, đưa tay đến trái tim mình, nói:
"Dẫu cho quy luật nào, nguyên tắc nào, chúng ta cũng có thể tìm ra con đường riêng của mình, Tomoki. Vì bản chất con người là tự do, là sáng tạo. Hãy cùng nhau vượt qua giới hạn, tạo nên cuộc sống của chính mình!"
Ánh đèn đô thị phai nhạt, chỉ còn lại hai bóng đen đứng trước nhau, nhưng dưới ánh trăng lung linh, họ đã hiểu ra điều quan trọng hơn cả những nguyên tắc và quy định - tinh thần đoàn kết và tự do sáng tạo của con người.