Trong một buổi tập luyện căng thẳng, Furea lại một lần nữa mắc phải sự lúng túng khiến cô bị chỉ trích gay gắt. Ánh mắt nghi ngờ của đồng đội và áp lực từ người hướng dẫn khiến cô không thể kiểm soát cảm xúc. Ngồi một mình trong phòng tập, Furea dường như đã từ bỏ. Đó là lúc Noa xuất hiện, giọng nói ấm áp và đôi mắt đầy tin yêu thương. "Furea ơi, anh biết em có thể làm được. Em không cần phải giả vờ hoàn hảo. Em chỉ cần là chính mình, vì chính Furea mới đặc biệt." Lời Noa như một cơn gió nhẹ thổi bay mọi lo lắng, mạnh mẽ đưa cô đến vị trí mà ai cũng ngạc nhiên. "Furea, em là **Thiên Hà Nhạc Sĩ**!"