Trong bóng tối của hẻm núi hoang vu, tiếng khóc rơi xuống như những giọt nước mưa lạc. Dưới tán cây nghiêng ngả, một đứa trẻ bị bỏ rơi, bị truy sát, vươn tay mong manh tìm kiếm sự an ủi. May mắn thay, một cánh cửa trong hồng lớn bất ngờ hiện ra, từ đó, một câu chuyện đầy kỳ bí bắt đầu.
Hai hòa thượng Ô Long Viện, một đấng cao thủ và sự phụ Bự, người đến từ hai cuộc sống hoàn toàn khác biệt, đã gặp nhau vì tiếng khóc đó. Họ cùng nhau cứu được đứa trẻ, mang về chùa Ô Long Viện để nuôi dưỡng. Tuy nhiên, không hẳn mọi việc đều êm đềm, bởi trụ trì chùa, vị đạo sĩ Không Minh bắt gặp sự xuất hiện của họ.
Không Minh, vốn là một đạo sĩ nghiêm nghị và cứng đầu, phản ứng dữ dội trước sự việc này. Ôm trên ngực bức kín áo, anh tung ra ánh mắt như lửa đỏ, đe dọa sẽ trục xuất cả hai hòa thượng ra khỏi chùa. Sự xung đột, mâu thuẫn giữa cái định kiến và lòng nhân ái bắt đầu nảy lửa, tạo nên những cảm xúc, động lực mạnh mẽ cho cuộc truyện hấp dẫn đến từng trang giấy.