Trong một đêm u tối, cơn mưa phùn rơi như những giọt nước cay đắng lên mái hiên nhà của Oyaji. Ánh đèn vàng ấm áp chiếu sáng vào căn phòng nơi anh ngồi, bàn tay cầm chặt chiếc dao vô giá hung dữ. Những vết cắt sâu trên cơ thể là minh chứng rõ ràng cho cuộc chiến đấu không ngớt của anh - chiến đấu không chỉ vì bản thân mình, mà còn vì gia đình.
Oyaji biết mình không thể trốn tránh số phận, tiếng chửi rủa, tiếng kêu van vẫn vọng về trong đầu anh mỗi đêm. Nhưng từ những vết thương ấy, anh học được sự mạnh mẽ và kiên định không bao giờ từ bỏ. Anh không để mỗi đêm trở thành cơn ác mộng, mà biến nó thành nguồn động lực để bảo vệ người thân yêu của mình.
Với tâm hồn đầy nghị lực, Oyaji đã trở thành một chiến binh với trái tim của một dũng sĩ. Anh quyết định tiến vào cuộc hành trình nguy hiểm, đối mặt với bao nguy cơ để tìm lối thoát cho gia đình. Sức mạnh của anh không chỉ là trong cánh đồng chiến đấu, mà còn ẩn chứa trong trái tim đầy tình yêu thương và sự hy sinh không đợi hỏi.
Và từ đêm định mệnh này, Oyaji sẽ thề rằng: "Không ai sẽ phải chịu đau khổ như mẹ và em, khi tôi vẫn còn đứng vững."