Trong căn phòng yên bình và lạnh lẽo, Dowan ngồi một mình, nhớ về những đêm dài luân phiên giấc mơ và cơn ác mộng. Chamin, người mà cậu từng trót yêu sâu đậm, giờ đã trở thành một góc ký ức mờ nhạt. Ánh sáng từ bên ngoài chiếu vào phòng làm bừng tỉnh cậu, nhưng trong lòng Dowan vẫn bao trùm bởi bóng tối và nỗi đau không lời.
Một đêm định mệnh, Chamin bước vào phòng Dowan với ánh mắt lạ, thổn thức và khát khao không thể kiểm soát. Cậu ta đòi hỏi sự kết nối thân thể, nhưng mọi thứ chỉ là một màn trời giả tưởng, tựa như một tình yêu bị lãng quên giữa những góc tối. Đằng sau cảnh mộng đẹp ấy, là một bí mật đen tối mà Dowan không thể hiểu được.
Khoảnh khắc đó, cậu ngẩng đầu nhìn Chamin, người mà cậu đã quen biết nhưng lại xa lạ đến lạ kỳ. Mối quan hệ giữa họ, từ những cử chỉ âu yếm đến những cái nhìn cay đắng, tất cả đã trở thành một bí ẩn mê ly mà cậu không thể giải mã. Dowan lẻ loi giữa sự khao khát và sợ hãi, giữa thịt thể và tâm hồn. Trái tim cậu đau nhói với mỗi khoảnh khắc gặp gỡ, nhưng sự thật đằng sau những gì họ đã trải qua càng khiến cậu bàng hoàng hơn.
Và giữa cái lạnh lẽo và sự chói chang, giữa yêu và hận, Dowan nhận ra rằng, đôi khi, việc chúng ta tìm kiếm và mong đợi không phải lúc nào cũng là thứ chúng ta thật sự cần. Làm sao để giữ lại một tình yêu đã phai nhạt, hay để buông bỏ để có thể bắt đầu mới, là câu hỏi mà cậu vẫn đau đầu suy nghĩ, khi mà bản thân cũng đang dần mất dần đi vào bóng tối của quá khứ.