Trên con đường vắng vẻ, ánh đèn dầu lờ lững trong bóng đêm u tối. Tsukasa Mizugaki bước đi với bộ mặt cứng nhắc, nỗi lo sâu kín trong tâm hồn. Cùng bên cạnh là Isla, chiếc GIFTIA mà anh yêu thương nhất, đang từ từ trôi vào hư không của quên lãng. Hàng loạt những ký ức đẹp đẽ xoay chuyển trong tâm trí Tsukasa, từng khoảnh khắc của tình yêu, sự cảm thông và niềm vui. Nhưng giờ đây, mọi thứ đang trở nên mờ nhạt, giống như một giấc mơ đẹp bị kết thúc đột ngột. Isla nhìn chằm chằm vào đôi mắt đau khổ của Tsukasa, cố gắng dùng những cử chỉ cuối cùng để gửi đi thông điệp cuối cùng của mình. Một cơn gió nhẹ thổi qua, làn hơi ấm cuối cùng của Isla, và cô tan biến vào bóng tối. Tsukasa ngồi xuống, ôm lấy hình hài mảnh mai mà anh đã từng yêu thương, khoé mắt ướt đẫm nước mắt. "Xin chào, và tạm biệt... Isla..."