Trên con đường rừng sương mù, Dương và Quân đối diện nhau trong bóng tối. Sự căng thẳng giữa họ dâng cao khi tâm trí bị tình cảm phản kích hoạt dậy, khiến mọi khả năng rẽ sang một hướng khác. Ánh đèn dần nhợt nhạt, mặt trăng trong buổi chiều tối u ám làm bóng hai bóng người cao quý hơn.
"Dương... Anh... anh là..." Quân không thể kìm nén nổi cảm xúc trong lòng mình, tiếng nói vỡ òa như cơn giông bão giữa rừng cây mênh mang. Dường như mọi bí ẩn đã dần hé lộ giữa những vị hoàng tử đối đầu.
Dương giữ im lặng, nhưng ánh mắt sâu thẳm của anh bản lộ nỗi lo sợ và sự bất lực. "Chúng ta không thể làm gì khác Quân... chúng ta phải làm việc này... phải bảo vệ đất nước... phải...".
Những tiếng bước chân đều đặn cất lên từ xa, hòa cùng tiếng của kèn réo rắt. Hai vị hoàng tử nhận ra rằng họ không chỉ đối đầu với nhau mà còn phải đứng chung với tình thù và sứ mệnh cao cả. Sự thật chưa từng tiết lộ sẽ làm lay chuyển cả thế giới này.