Trong ánh nắng chiều ấm áp, cô gái đứng nhìn sâu vào đôi mắt xanh biếc của người con gái kia. Giọng cô run lên, đầy nghẹn ngào: "Tớ muốn là người mang cho cậu hạnh phúc chứ không phải ai khác." Câu nói như một hồi chuông báo hiệu cho một cuộc dạo chơi tinh thần, họ lạc vào dòng suy nghĩ hỗn loạn, đầy xúc động. Những lời nói vô tình, những góc nhìn mê hoặc và những cử chỉ lừa dối dần nhòa tan trong không khí. Làm sao có thể chấp nhận một tình yêu không đúng đắn? Làm sao có thể yêu người mình không thể sở hữu? Rốt cuộc, trong cơn mơ tan biến, họ chợt nhận ra bản chất thật sự của tình cảm: sự biến đổi, sự lưu luyến, sự tự giác, và cuối cùng là giọt lệ chân thành của tình yêu đích thực.