Trong ánh đèn mờ ảo của phòng khách, cậu chàng đứng trước gương tự ái với chiếc tai thỏ nhỏ xinh dính chặt lên đầu. Cảm giác éo le phủ lên cả vẻ mặt, cậu cố gắng lắc đầu, xoa xoa, nhấc nhấc, nhưng mọi cố gắng đều vô nghĩa. Tai thỏ trở nên như một phần không thể tách rời từ cậu, như một biểu tượng cho sự ngốc nghếch và bối rối.
Mọi chuyện càng trở nên oái ăm hơn khi cửa sổ phòng mở toang, gió mang theo âm nhạc từ quán phía dưới vang lên ồn ào. Cậu vốn đã căng thẳng với màn "tập luyện" tai thỏ, giờ đây thêm cảm giác trơ trọi và lúng túng khi bị hớ hênh trước ánh đèn lung linh.
Đột nhiên, tiếng cửa kéo mở vang lên. Cậu ngơ ngác quay đầu, chưa kịp làm gì đã thấy anh bạn trai đang đứng ở ngưỡng cửa với vẻ mặt hồn nhiên kinh ngạc. Ánh mắt anh chuyển từ cậu sang chiếc tai thỏ nhô ra lẻ loi trên đầu cậu, rồi cười nghịch ngợm.
"Cậu... cậu... tại sao cậu lại đeo cái đầu thỏ ở đây?" Anh tự cười vang lên, đem theo một mảng hồi hộp và thú vị ngạc nhiên. Cậu cố gắng giải thích nhưng từng lời trở nên vụng về trong cơn hoảng sợ.
Và từ hôm đó, cuộc sống của cậu bắt đầu xoay quanh chiếc tai thỏ kì lạ, như một trải nghiệm bất ngờ và hài hước, đẩy cậu vào những tình huống đầy dở khóc dở cười mà không ai có thể lường trước. Câu chuyện về cậu chàng, anh bạn trai "to quá khổ", và chiếc tai thỏ dính luôn trên đầu, bắt đầu được viết nên từ đó.