Trên con đường ngôi làng chìm trong cơn khô hạn, Soah bước đi với ánh mắt đầy hy vọng. Đám mây đen như đe dọa trên bầu trời, khiến cảnh vật xám xịt và u ám. Từng bước chân nhẹ nhàng của cô tạo nên những vệt ấn ướt đẫm trên đường đi cát bụi.
Khi bước vào thủy cung, Soah không khỏi choáng ngợp bởi vẻ đẹp huyền bí và lạ lùng của nơi đây. Nước biển trong xanh sâu thẳm như phản chiếu hồn cô, như muốn đoạn tuyệt cô gái yêu dải đất liền bên. Trước mắt cô, thủy thần với vẻ uy nghi ngạo nghễ nhìn xuống, ánh mắt lạnh lùng như muốn xuyên thấu tận tâm hồn cô.
"Ngươi đã đến," thủy thần phát biểu, giọng nói thanh thủy rơi như những giọt sương lạnh lùng trên da cô. "Nhưng không có chuyện xưa nào giữa chúng ta, chỉ có sự thực bắt buộc." Sự lạnh lùng từ lời nói kia đến ánh nhìn, khiến Soah cảm thấy như cô chỉ là cỗ máy hoàn thiện nhiệm vụ...
Liệu Soah sẽ thích nghi với cuộc sống mới ở thủy cung, hay sẽ có những bí mật, trở ngại đáng sợ đang chờ đợi cô phía trước?