Trên con đường đầy tro tàn và mảnh vụn của cuộc chiến, Saya không ngừng quét mắt tìm kiếm. Tiếng sáo của gió thổi lạnh qua những cây cối già, càng làm cho cô cảm thấy hoang vắng và lo sợ hơn. Bỗng một bóng hình bất ngờ xuất hiện từ trong bóng đêm, và cô gặp mắt xanh sâu thẳm kỳ lạ như hai viên ngọc quý giữa đại dương đêm tối. Sự lạ lẫm và u ám nơi người đó không cản trở Saya mà còn tạo nên sự hút hồn khó tả. Nhưng khi chàng trai đó quay mặt, Saya thì thót tim, vì anh ta không có khuôn mặt - chỉ một vùng trống trơn tru chẳng gợi nhớ đến nền da hay đậm nhan của con người. "Ai là em?" - giọng nói của chàng trai chỉ là một xúc giác thanh thoát nhưng chứa đựng sự hư vô vô hình. Saya nhận ra rằng, đằng sau đôi mắt xanh lạ kì ấy chính là một câu chuyện kỳ bí và đầy bí ẩn, một cuộc gặp gỡ kiểu không giống ai...