Khi màn đêm buông xuống, ánh đèn lờ mờ chiếu sáng cả tòa nhà cao chọc trời. Okitegami Kyouko đứng trước cửa phòng văn phòng của Kakushidate Yakusuke, ánh mắt sắc bén như dao găm. "Anh chính là kẻ gieo rắc sợ hãi và nghi vấn vào tâm hồn người khác." Bên trong, Yakusuke cười khẩy. "Và người đang chơi với anh ấy chính là con thám tử thất nhân đáng thương, đúng không?" Ký ức đã bắt đầu phai nhạt từ trí não của Kyouko, nhưng cô biết rằng mình phải tìm ra sự thật trước khi mọi thứ tan biến. Vùng lên khí lực cuối cùng, cô nhìn thẳng vào mắt Yakusuke và thốt lên: "Tất cả chỉ là một trò chơi khôn ngoan mà anh đã thật sự khiến tôi phải chú ý đấy." Lời nói cuối cùng trước khi bước vào "viễn cảnh tối tăm" một lần nữa.