Trong ánh đèn lung linh của phố đêm, Marisa dường như đã tìm thấy câu trả lời cho những năm tháng trống trải. Tiếng cửa mở vang lên, Reimu xuất hiện trước mắt cô, ánh mắt huyền bí như những vì sao băng khẽ lướt qua. "Vào nhé," Reimu mời Marisa bước vào căn phòng lạnh lẽo như trái tim băng giá của mình.
Những cung đường đã qua, những kí ức vương vấn, cuối cùng đã được bày tỏ. Trước sự im lặng, cả hai đã chìm đắm trong những tình cảm mơ hồ nhưng mãnh liệt. "Dù đó có là sự thật đi chăng nữa," Marisa thốt lên, từng từ nhẹ nhàng như đang giữ cho cả thế giới này phải im lặng.
Reimu nhìn sâu vào đôi mắt của Marisa, ánh sáng lấp lánh, rực rỡ như chưa từng thấy. "Tớ cũng sẽ không để ai cướp mất cậu," Reimu nói, giọng điệu dịu dàng như là một lời thề thức tỉnh cả hai khỏi cơn mê hoặc của tình yêu.
Trong khoảnh khắc ấy, họ không còn là hai người xa lạ mà là những linh hồn gặp nhau trong mênh mông thế giới, tìm thấy nhau giữa dòng người đông đúc. Đêm nay, tình yêu của họ sẽ không còn là bí mật nào nữa, mà sẽ lan tỏa rộng lớn như ánh sáng soi bóng trăng rằm.