Trên con đường vắng vẻ giữa ánh đèn vàng ửng, những dáng người qua lại như mơ màng trong bóng đêm u tối. Anh chàng học sinh Haru, với ánh đèn lịch lãm đọng trên đôi gọng kính trẻ trung, bước chậm trên con phố nhộn nhịp. Dưới ánh sáng lờ mờ, bóng dáng của cô gái tỏa sáng như một ngôi sao giữa đêm đen.
Miyu, với mái tóc dài nhung mềm vuốt nhẹ gió, nghiêng nước nghiêng thành với nụ cười thoáng qua. "Không phải lạc lõng ở đây vào khuya nhỉ?", cô hỏi mỉm cười, ánh mắt sâu thẳm như biển khơi.
Haru cảm thấy trái tim mình như rung động bất ngờ, như một vì sao rơi giữa bầu trời đêm. Từ lúc nào anh trở nên gục ngã trước vẻ đẹp tự do và phong cách của cô?
"Anh... anh..." Haru trốn tránh ánh mắt rực lửa của cô gái, "Anh đến đây vì..." Anh không dám tiếp tục, từng từ ngừng lại giữa cõi lòng run rẩy.
Miyu nhẹ nhàng đặt ngón tay lên môi mỏng, đưa ánh mắt lên cao như muốn nắm vững điều gì. "Anh đến vì muốn thấy điều gì, Haru-kun?"声 dưới ánh sáng mờ ảo, giọng cô lạnh lùng nhưng ấm áp, như một lời thầm kín từ trái tim bí ẩn.