Trên chiếc máy bay cá nhân tiên tiến của Xavier Institute, Hope Summers ngồi im lặng, nhìn chằm chằm vào cánh cửa sổ trong trẻo. Chân cô đau đớn vì hành trình liên tục chạy trốn khỏi những kẻ săn đuổi. Từ khi ra đời, cô đã không biết hạnh phúc nghĩa là gì, chỉ biết sống trong sự lo sợ và hoài nghi.
"Bạn còn mệt không?" Wolverine, người đồng hành cùng cô, nhìn chăm chú vào đôi mắt u ám của Hope.
Cô nhằm mắt, trả lời bằng một nụ cười nhẹ nhàng. "Tôi ổn, Logan. Chúng ta sắp đến đích rồi."
Nhưng ngay khi máy bay hạ cánh, họ nhận ra đây không phải nơi an toàn mà họ mong đợi. Đám quân đội Sentinels đã chờ sẵn, sẵn sàng tiêu diệt bất cứ ai liên quan tới Hope. Trong cái bóng tối đang dày đặc phía trước, Wolverine và Hope đối diện với ánh sáng phá hủy.
"Chúng ta sẽ không chịu thua!" Wolverine quát lên, móng vuốt bắt đầu mọc dài, sẵn sàng tấn công.
Hope nhìn xuống lòng bàn tay của mình, nhấn chặt, nét mặt quyết định. "Tôi sẽ không để bất kỳ ai thương tới bạn nữa," cô nói, năng lực mutant bắt đầu tỉnh dậy trong cơ thể nhỏ bé của mình.
Với sự đoàn kết và tự tin, họ tiến về phía ánh sáng, sẵn sàng chiến đấu cho tương lai của mình và của toàn bộ giống loài mutant. Hope Summers, ngọn đuốc hy vọng cuối cùng, lửa sáng chói giữa thế giới tối tăm.