Trong buổi chiều rạng rỡ, ánh nắng vàng ươm nhẹ xuyến lên mái tóc đen nhánh của Kumiko khi cô đứng trước cửa căn phòng âm nhạc. Cô nhìn thấy Reina, ánh mắt đầy biểu cảm dừng lại trên bản nhạc trên tay. Hôm nay, họ sẽ trình diễn một bản nhạc mới, một bản nhạc mà Reina viết riêng cho hai người.
Trên sân khấu, âm nhạc bắt đầu cất lên, làn hơi ấm từ cây kèn Euphonium của Reina lẫn lồng lịch từ cây kèn Trombone của Kumiko kết hợp tạo nên bản hòa tấu mãnh liệt. Nhịp nhàng nhàng nhưn cũng không kém phần hào hứng, bản nhạc dường như là ngôn ngữ để hai tâm hồn giao tiếp, không cần từ ngữ.
Khi giai điệu dần dần lắng xuống, Reina đặt kèn Xuân Vũ xuống, nhìn Kumiko với ánh mắt đầy ý nghĩa. "Kumiko, mọi thứ đã thay đổi từ khi chúng ta gặp nhau lần đầu..."
Kumiko nhìn Reina, cảm nhận được một dòng năng lượng mãnh liệt truyền đến từ người bạn. "Vâng... tôi cảm thấy khác lạ khi ở bên cạnh cậu, Reina."
Đột nhiên, một tiếng động lớn vang lên từ ngoài cửa. Cả hai quay đầu nhìn và ngạc nhiên phát hiện ra một người phụ nữ lạ mặt, đang đứng đó với một bản nhạc trong tay.
"Chị là ai?" Kumiko hỏi, cảm thấy hơi bối rối.
Người phụ nữ cười nhẹ, mỉm cười và nói, "Tôi là người viết kịch bản cho cuộc đời mới của hai em, của Kumiko và Reina. Và bản nhạc này sẽ là bước khởi đầu cho chuyến hành trình đầy màu sắc và hài hước của hai người..."
Reina và Kumiko trao nhau ánh nhìn, những gì sắp xảy ra liệu có thể là... Điều đầu tiên mà họ không bao giờ dám nghĩ đến?