Trong ánh sáng lặng lẽ của bình minh, Fujii Nanami bước qua con hẻm nhỏ vắng vẻ. Tiếng đánh đập dữ dội vang lên từ phía trước đã lôi cuốn bước chân của cô, nhưng khi cô chứng kiến cảnh một cậu bé đơn độc bị hành hung bởi một nhóm phạm tội, bản năng cô là chạy trốn. Nhưng với bản tính đầy lòng can đảm, cô quay đầu trở lại, không vì bản thân mà vì nghĩa vụ của một con người khác.
Ánh mắt sắc bén của Nanami đã nhanh chóng dự báo được sự sợ hãi cùng với những áp lực tinh thần mà cậu bé phải chịu đựng. Với những cử chỉ nhẹ nhàng và lời nói an ủi, cô đã lan tỏa nơi cậu bé một tia hi vọng, khiến nỗi lo sợ trong anh ta tan biến như cơn sương tan vào không trung.
Trái tim của họ cứ như từng phút đang dần gần kết nối, mở ra một câu chuyện về tình bạn không thể tưởng tượng trước đây. Hai cá thể hoàn toàn khác biệt, nhưng lại hòa quyện vào nhau theo cách kì diệu. Tình cảm dâng trào dường như không thể kiềm chế được, và mỗi khoảnh khắc ấy là một bước tiến mới trong cuộc sống đầy sóng gió của họ.